Nhìn qua ảnh có phân biệt được áo đắt tiền và bình dân?
Trên các chuyên trang thời trang, người mẫu thường được phối hai chiếc áo tương tự nhau để người xem đoán đâu là đồ hiệu giá cao, đâu là áo bình dân, dựa trên màu sắc, chất liệu và phom dáng. Không cần sờ vào vải, chỉ với vài “chiêu” quan sát, bạn vẫn có thể nhận ra đâu là thiết kế đắt tiền, đâu là món đồ dễ mua, giá mềm.

1. Màu sắc: áo đắt tiền thường lên màu “sạch” và sâu
Áo cao cấp thường được nhuộm màu kỹ hơn, nên:
Màu tươi nhưng không gắt, nhìn “sâu” chứ không bị chói.
Màu đen, xanh đậm đều màu, không loang lổ hay xám xịt.
Màu pastel trong trẻo, không bị đục hoặc xỉn.
Ngược lại, nhiều mẫu áo bình dân dễ bị:
Màu trông rẻ, bị chói hoặc bệt, đặc biệt là màu neon.
In họa tiết bị nhòe, lệch, nhìn gần thấy viền không sắc nét.

2. Chất liệu vải: chạm nhẹ là biết áo “đắt hay rẻ”
Dù chỉ nhìn qua ảnh, bạn vẫn nhận ra phần nào chất liệu:
Áo đắt tiền:
Vải rủ tự nhiên, bề mặt mịn, không bóng loáng.
Với sơ mi, vải đứng form nhưng vẫn mềm, ít nhăn ở những chỗ ít vận động.
Vải len, dệt kim trông đều sợi, không bị xù lông ngay từ lúc mới.
Áo bình dân:
Vải bóng kiểu “nilon”, phản sáng mạnh khi chụp ảnh.
Vải mỏng quá mức, dễ lộ nội y hoặc nếp gấp nhăn nhúm.
Len/dệt kim nhìn gần thấy xơ sợi, lỗ dệt không đều.
3. Đường may, chỉ khâu – chi tiết nhỏ nhưng quyết định “đẳng cấp”
Đây là điểm khác biệt rất rõ giữa áo đắt tiền và bình dân:
Áo đắt tiền thường có:
Đường may thẳng, đều, ít chỉ thừa.
Chỉ may cùng màu vải, không bị lệch tông.
Mép gấu, cổ, nách được vắt sổ gọn gàng, không lộ chỉ.
Cúc được đính chắc, thẳng hàng, lỗ khuy không bị tưa.
Áo bình dân thường bị:
Đường may lượn sóng, chỗ dày chỗ mỏng.
Nhiều sợi chỉ thừa, phải cắt mới gọn.
Nối vải ở vai, nách, sườn dễ bị lệch, nhìn tổng thể kém tinh tế
5. Chi tiết thiết kế: tối giản nhưng tinh tế vs “càng nhiều càng tốt”
Một mẹo nữa để phân biệt áo đắt tiền và bình dân là nhìn vào chi tiết:
Áo cao cấp thường:
Thiết kế tối giản, nhấn mạnh vào phom và chất liệu.
Họa tiết nếu có thì sắc nét, bố cục hài hòa, ít khi quá rối.
Phụ kiện (nút, khoen kim loại, khóa) cầm lên đầm tay, không ọp ẹp.
Áo bình dân thường:
Thích gắn nhiều chi tiết: dây ruy băng, khoen, in chữ, in logo lớn…
Họa tiết dễ bị “rối mắt”, không có điểm nhấn rõ.
Nút nhựa nhẹ, dễ trầy; khoen, khóa dễ đổi màu.
6. Nhãn mác, bao bì: đừng chỉ nhìn logo
Logo lớn không có nghĩa là áo đắt tiền. Bạn nên để ý:
Nhãn bên trong áo có thông tin rõ ràng: nơi sản xuất, thành phần vải, hướng dẫn giặt.
Mác được may gọn, sạch, chữ in sắc nét, không nhòe.
Một số thương hiệu cao cấp còn có:
Tag giấy dày, in đẹp,
Mã QR hoặc mã sản phẩm tra cứu được trên website.
Áo bình dân nhiều khi chỉ có một mác kích cỡ sơ sài, hoặc thậm chí không có nhãn thành phần vải.
7. Mẹo phối đồ: áo bình dân vẫn có thể “trông sang”
Không phải lúc nào cũng cần mua áo đắt tiền. Quan trọng là bạn biết chọn và phối:
Ưu tiên màu cơ bản (đen, trắng, be, navy) cho áo bình dân – dễ “giấu” nhược điểm chất liệu.
Tránh áo có quá nhiều chữ, logo lớn, họa tiết quá sặc sỡ.
Chọn áo có đường may gọn, phom đơn giản – càng ít chi tiết, càng khó “lộ rẻ”.
Kết hợp với quần/váy có phom chuẩn, giày sạch, phụ kiện tối giản – tổng thể sẽ “nâng cấp” chiếc áo bình dân lên rất nhiều.

Nguồn: vnexpress.net
